CHƯƠNG
3: GẶP LẠI BẠN CŨ
"Làm
sao vậy?" Nhận thấy Harry khác thường, Kim Tương Hiền cũng theo ánh mắt của
cậu nhìn lại, ngồi ở góc là một đôi tình nhân ngoại quốc, nhìn qua cùng Harry
niên kỷ không sai biệt lắm. "Bạn ah? Có cần đi qua chào hỏi?"
Harry
nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn đôi tình nhân chăm chú. Bao nhiêu năm
rồi chưa thấy họ ? Harry hít một hơi, năm năm hoặc là bảy năm? Hoặc là lâu hơn.
Chính mình đột nhiên bỏ đi cũng khiến họ thực thương tâm hoặc bối rối đi? Dù
sao cũng là bạn thân nhiều năm, đồng cam cộng khổ, là bạn bè cùng kề vai chiến
đấu, bọn họ chỉ sợ thật không ngờ, ở một khắc thắng lợi kia, chính mình liền nhẫn
tâm biến mất trong thế giớ bọn họ, một chút dấu vết cũng không để lại. Harry
lưu luyến thu hồi ánh mắt, bên môi gợi lên nụ cười thản nhiên, chua xót. Mọi
người thường xuyên sẽ nói một câu như vậy, thời gian sẽ hòa tan hết thảy, vô luận
là đau xót, vẫn cười vui, thời gian trôi qua cũng sẽ chậm rãi bị lãng quên. Tuy
khoảng cách chiến tranh chấm dứt chưa tới mười năm, chính là trừ bỏ những người
từng trải qua chiến tranh lần thứ hai, còn ai nhớ rõ kẻ xưng bá một thời -
Voldemort, còn ai nhớ rõ đứa bé đại nạn không chết, còn ai nhớ rõ ở trong chiến
tranh có bao người hi sinh để bảo vệ mình. Harry lắc lắc đầu, này cũng đã trở
thành lịch sử, trở thành câu chuyện mọi người ngẫu nhiên nhớ tới. Chỉ có bọn họ,
ở trong chiến tranh may mắn còn sống vĩnh viễn khắc ghi đoạn thời gian kia.
Harry thở dài, thật sự là không nghĩ tới đêm qua mơ thấy trận chiến cuối cùng,
hôm nay lại thấy được cố nhân, này có lẽ chính là vận mệnh an bài đi.
"Harry?
Harry? Harry!"
Bị
tiếng gào lớn làm đau tai, Harry thu hồi suy nghĩ, liền phát hiện trước mặt mình
không biết khi nào thì xuất hiện một khuôn mặt tuấn tú phóng đại,thần sắc lo lắng.
"Làm
gì? Gọi hồn ah?" Bất mãn xoa lỗ tai, Harry ngượng ngùng hướng về phía Lý
Trí Nhàn cười, "Trí nhàn tiểu thư, mời ngươi không cần ghét bỏ hắn, Quyền
Hữu ca đôi khi sẽ ngẫu nhiên lên cơn điên, đại đa số dưới tình huống vẫn là thực
bình thường , mong cô chú ý."
"Xú
tiểu tử, còn không phải lo lắng cho cậu!" Thôi Quyền Hữu nhìn đôi mắt xanh
của tiểu quỷ giơ tay lên gõ gõ đầu cậu.
"Nha,
đau quá!" Harry ôm đầu, hé ra khuôn mặt bánh bao."anh hai bạo lực, cẩn
thận tương lại chị dâu vì sợ anh bạo mà không cần!"
"Nha,
Xú tiểu tử!" Thôi Quyền Hữu giơ tay lên vừa muốn đánh tiếp, bị Lý Trí Nhàn
nắm.
"Được
rồi, đừng nháo nữa, Quyền Hữu ca." Lý Trí Nhàn đột nhiên có điểm ghen tị
Harry cùng Thôi Quyền Hữu thân mật, theo nhận thức Thôi Quyền Hữu đến hiện tại,
chính mình còn chưa từng nhìn nhiều biểu tình phong phú trên mặt anh như vậy."Nói
nhỏ thôi, tất cả mọi người đều nhìn chúng ta kia, chỗ đông người như vậy không
tốt lắm”.
"Xú
tiểu tử, chờ ta tái tính sổ!"
Harry
dựa đầu vào người Kim Tương Hiền vẫn xem náo nhiệt bên cạnh, thở hổn hển, chờ đợi
mình đích Thôi Quyền Hữu làm mặt quỷ. Ngay tại hắn ngoạn đắc bất diệc nhạc hồ
đích thời điểm, từ đỉnh đầu truyền đến thanh âm cả đời cậu không thể quên.
"Ha...
Harry? Cậu... Cậu là Harry. James.
Potter sao?"
Nghe
thấy thanh âm, Harry thân mình chấn động, chậm rãi đem đầu trên vai Kim Tương
Hiền nâng lên, đối mặt với đôi mắt đầy kinh ngạc.
"Harry,
thật là cậu!" chàng trai ngoại quốc có mái tóc ngắn màu đỏ, mặt lấm tấm tàn
nhan dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Harry, trên mặt tràn ngập không dám tin, bên cạnh
hắn cô gái kia cũng đồng dạng dùng ánh mắt đánh giá cùng trong ấn tượng không đồng
dạng như vậy Harry."Tớ..."
"Ron,
đã lâu không gặp, ngươi vẫn đầy sức sống như vậy." Harry ảm đạm cười, theo
ghế đứng lên,hướng ba người nói: "Ngượng ngùng, tôi trước xin lỗi không tiếp
được một lát."
"Ai,
cậu không phải đói bụng sao?" Kim Tương Hiền kéo cánh tay Harry, "Vẫn
là ăn xong đi rồi cùng bạn tìm quán cà phê mà nói chuyện, bằng không dạ dày của
cậu lại tạo phản."
"Anh, không cần lo lắng, em đi một lát sẽ quay lại, nhất định không để cái kia tạo
phản. Bất quá, " Harry nhìn Thôi Quyền Hữu, lại nhìn Kim Tương Hiền,
"Hai người giúp em mang đồ ăn xử lý đi, nếu không…”.
"Nếu
không cái gì?"
"Cuối
tuần khi về nhà,em sẽ mách ba mẹ hai người bắt nạt em."
Harry
cười như bắt được trộm, hướng Lý Trí Nhàn gật đầu, liền kéo hai bạn cũ của mình
ra khỏi nhà hàng. Tìm một góc yên lặng bên ngoài nhà hàng, Harry dừng bước lại,
nhìn đôi nam nữ đi đằng sau mình, trên mặt lộ một cái tươi cười sáng lạn.
"Ron,
Hermione!"
Cô
gái có mái tóc quăn màu rám nắng, trên mặt đã đầy nước mắt nhào tới ôm chặt lấy
bạn tốt.
"Cậu
sao có thể, làm sao dám biến mất lâu như vậy, cậu có biết chúng tớ vừa tỉnh dậy
phát hiện cậu mất tích, còn tưởng rằng..." Hermione nức nở, năm tháng ở
trên người của cô giống như không có để lại bất cứ dấu vết gì, trong mắt Harry,
cô vẫn mãi là tiểu thư Gryffindor hoàn mỹ.
"Chính
là, Harry, cậu sao có thể làm như vậy?" chàng trai tóc đỏ cũng đi tới, tam
giác vàng Gryffindor cùng Kẻ được chọn vĩ đại mất tích sau bảy năm cuối cùng cũng
đoàn tụ.
Kích
động qua đi, Hermione tiếp nhận khăn tay Ron đưa tới lau lau khóe mắt, sau đó lại
tỉ mỉ đánh giá một phen bạn tốt đang đứng trước mắt mình, không phải là nàng đang
mơ, mà là người thật. Quần áo tây trang cắt khéo léo, giày da hàng hiệu, còn có
đồng hồ trên cổ tay lóe sáng, cùng với di động đang cầm trong tay, chứng tỏ bạn
tốt ở đất nước xa lạ sống rất khá.
"Lúc
trước vì cái gì rời đi?"
"Bởi
vì không muốn lưu lại, hơn nữa tớ cũng mệt mỏi, cần nghỉ ngơi." Harry vỗ vỗ
vai Hermione, lại dùng ánh mắt thâm ý nhìn ngón tay cô và Ron, mặt nhẫn dưới ánh
nắng lóe sáng."Chúc mừng a, hai người các cậu rốt cục tu thành chính quả."
"Cám
ơn cậu, thân ái."
"Harry,
cậu không tới hôn lễ là hối hận lớn nhất cả đời chúng tớ."
"Xin lỗi làm các cậu thấy hoang mang, nhưng nếu phải lựa chọn một lần nữa, tớ cũng sẽ làm như vậy." Harry nhẹ trọc mái tóc bạch kim của mình, "Không phải các cậu không tốt, cũng không phải bởi vì những người khác không tốt, chính là nguyên nhân ở mình."
"Là
vì Voldemort đã chết."
"Nếu
lúc trước tớ không ly khai, có lẽ tớ hiện tại đã trở thành Chúa tể hắc ám thứ
hai, bị Thần sáng đuổi giết."
"Sao
có thể?" Hermione quát to một tiếng, gắt gao bắt lấy bả vai Harry,
"Kingsley không phải loại người như vậy."
"Hắn
đương nhiên không phải, nhưng không có nghĩa cấp dưới của hắn sẽ không bàn tán.
Kingsley hắn cũng sẽ nghi ngờ, trong chiến tranh tớ cũng đã nhận ra."
Harry bình thản, "Tin đồn càng nhiều, sẽ cho rằng đó là sự thật, thời gian
lâu, khó bảo đảm hắn không sinh tâm tư, nếu phải chờ đến lúc mọi người xé rách
da mặt, không bằng tớ ra đi."
"Harry,
cậu thay đổi."
"Thì
sao? Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, không ít người sẽ thay đổi đi!"
"Cậu
giờ sống tốt không?" Ron một tay ôm Harry, một tay ôm vợ mình, bọn họ ba người
đã rất lâu rồi mới cùng tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm
"Tốt
lắm a. Tớ khi đó tới Gringotts, rút toàn bộ tiền đổi sang bảng anh, sau đó đi Hàn
Quốc."
"Cậu
vẫn luôn ở đây?"
"Uh,
ở đây học đại học, rồi nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp tớ mở văn phòng, sống
rất khá, các cậu không cần…." Lời còn chưa nói hết, di động trong tay vang
lên không dứt. Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua, "Uy, Quyền Hữu ca?"
"Đang
ở đâu, nói chuyện xong rồi thì chạy trở về ăn cái gì đi, đại ca cậu còn có chuyện
muốn nói mà!"
A!
Harry vỗ đầu, gặp được Hermione cùng Ron quá vui sướng làm cho cậu quên mất còn
có chuyện phải làm.
"Có
nghe hay không?"
"Đã
biết, em lập tức trở lại." Harry bất đắc dĩ lắc đầu, cúp điện thoại, mới vừa
ngẩng đầu liền thấy Ron cùng Hermione mở to mắt đang nhìn mình."Các cậu ở
nhà hàng cũng thấy hai nam nhân, đều là anh trai tớ ở đây, bọn họ rất quan tâm,
cũng rất yêu thương tớ. Ở đây tớ có thân nhân, có gia đình, cũng có sự nghiệp
cuả mình, đây chính là nguyện vọng của tớ."
"Thoạt
nhìn cậu thực thỏa mãn cuộc sống bây giờ, thế cô gái xinh đẹp kia là bạn gái câu
ah?"
"Đương
nhiên không phải, Hermione, cô ấy sắp trở thành chị dâu tớ." Harry rút
trong ví một cái danh thiếp đưa cho Hermione, "Còn chưa kịp hỏi các cậu đến Hàn Quốc làm cái gì? Định ở đây bao lâu?"
"Đi
hưởng tuần trăng mật, chúng tớ đêm qua mới đến, đại khái sẽ ở đây hơn mười ngày."
Hermione tiếp nhận danh thiếp Harry đưa, cúi đầu vừa thấy, "Văn phòng thám
tử. Harry , cậu thực sự?."
"Tùy
tiện kiếm miếng ăn thôi! Các cậu lúc nào cũng có thể tới tìm tớ, tớ đưa các cậu
đi tham quan một vòng, nơi này so với Anh quốc cũng không ít khu vui chơi. Bất
quá hôm nay tớ còn có việc, không đi cùng các cậu được."
"Không
quan hệ, chúng tớ cũng ở gần đây." Ron nhức đầu, cầu cứu nhìn về phía
Hermione, "Là rượu gì điếm?"
Hermione
cũng lắc đầu, lấy trong túi ra danh thiếp khách sạn đưa cho Harry. Harry tiếp
nhận vừa thấy cả cười, bọn họ thật đúng là hữu duyên, cho dù không ở nhà hàng gặp
gỡ, cũng sẽ ở nới khác đụng phải. Hai người kia chỗ ở kỳ thật cách văn phòng mình
cũng không quá xa, muốn gặp mặt cũng rất tiện.
"Ta
có thời gian sẽ đi tìm các cậu, bất quá..." Harry lôi kéo hai người"Kính
nhờ các cậu, đừng nói cho ai là từng gặp tớ, kể cả cha mẹ cậu, Ron."
"Vì
sao?"
"Nếu
tớ đã quyết định ly khai Ma pháp giới, sẽ không nên cùng nơi đó có liên hệ, nếu
các ngươi không tới nơi này du lịch, tớ nghĩ cả đời sẽ không gặp lại”.
"Harry,
cậu thật sự quyết định rồi sao?"
Ba
người đi trở về TIMEOUT, Harry lặng lẽ hướng bên trong vừa thấy, Thôi Quyền Hữu
nghiêm mặt nhìn mình lom lom.
"Đương
nhiên, tớ quyết định cứ như vậy sống hết một đời."
"Như
vậy, chúc cậu hạnh phúc!" Hermione kéo cánh tay Ron, "Mau vào đi, chúng
tớ đi trước."
Harry
gật gật đầu, liền đứng ở trước cửa nhà hàng nhìn hai bạn tốt thân ảnh biến mất ở
mờ mịt trong biển người.
1 nhận xét:
nàng ơi chương mới đi
Đăng nhận xét