ĐTT Chương 3



CHƯƠNG 3: GẶP LẠI BẠN CŨ

"Làm sao vậy?" Nhận thấy Harry khác thường, Kim Tương Hiền cũng theo ánh mắt của cậu nhìn lại, ngồi ở góc là một đôi tình nhân ngoại quốc, nhìn qua cùng Harry niên kỷ không sai biệt lắm. "Bạn ah? Có cần đi qua chào hỏi?"

Harry nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn đôi tình nhân chăm chú. Bao nhiêu năm rồi chưa thấy họ ? Harry hít một hơi, năm năm hoặc là bảy năm? Hoặc là lâu hơn. Chính mình đột nhiên bỏ đi cũng khiến họ thực thương tâm hoặc bối rối đi? Dù sao cũng là bạn thân nhiều năm, đồng cam cộng khổ, là bạn bè cùng kề vai chiến đấu, bọn họ chỉ sợ thật không ngờ, ở một khắc thắng lợi kia, chính mình liền nhẫn tâm biến mất trong thế giớ bọn họ, một chút dấu vết cũng không để lại. Harry lưu luyến thu hồi ánh mắt, bên môi gợi lên nụ cười thản nhiên, chua xót. Mọi người thường xuyên sẽ nói một câu như vậy, thời gian sẽ hòa tan hết thảy, vô luận là đau xót, vẫn cười vui, thời gian trôi qua cũng sẽ chậm rãi bị lãng quên. Tuy khoảng cách chiến tranh chấm dứt chưa tới mười năm, chính là trừ bỏ những người từng trải qua chiến tranh lần thứ hai, còn ai nhớ rõ kẻ xưng bá một thời - Voldemort, còn ai nhớ rõ đứa bé đại nạn không chết, còn ai nhớ rõ ở trong chiến tranh có bao người hi sinh để bảo vệ mình. Harry lắc lắc đầu, này cũng đã trở thành lịch sử, trở thành câu chuyện mọi người ngẫu nhiên nhớ tới. Chỉ có bọn họ, ở trong chiến tranh may mắn còn sống vĩnh viễn khắc ghi đoạn thời gian kia. Harry thở dài, thật sự là không nghĩ tới đêm qua mơ thấy trận chiến cuối cùng, hôm nay lại thấy được cố nhân, này có lẽ chính là vận mệnh an bài đi.

"Harry? Harry? Harry!"

Bị tiếng gào lớn làm đau tai, Harry thu hồi suy nghĩ, liền phát hiện trước mặt mình không biết khi nào thì xuất hiện một khuôn mặt tuấn tú phóng đại,thần sắc lo lắng.

"Làm gì? Gọi hồn ah?" Bất mãn xoa lỗ tai, Harry ngượng ngùng hướng về phía Lý Trí Nhàn cười, "Trí nhàn tiểu thư, mời ngươi không cần ghét bỏ hắn, Quyền Hữu ca đôi khi sẽ ngẫu nhiên lên cơn điên, đại đa số dưới tình huống vẫn là thực bình thường , mong cô chú ý."

"Xú tiểu tử, còn không phải lo lắng cho cậu!" Thôi Quyền Hữu nhìn đôi mắt xanh của tiểu quỷ giơ tay lên gõ gõ đầu cậu.

"Nha, đau quá!" Harry ôm đầu, hé ra khuôn mặt bánh bao."anh hai bạo lực, cẩn thận tương lại chị dâu vì sợ anh bạo mà không cần!"

"Nha, Xú tiểu tử!" Thôi Quyền Hữu giơ tay lên vừa muốn đánh tiếp, bị Lý Trí Nhàn nắm.

"Được rồi, đừng nháo nữa, Quyền Hữu ca." Lý Trí Nhàn đột nhiên có điểm ghen tị Harry cùng Thôi Quyền Hữu thân mật, theo nhận thức Thôi Quyền Hữu đến hiện tại, chính mình còn chưa từng nhìn nhiều biểu tình phong phú trên mặt anh như vậy."Nói nhỏ thôi, tất cả mọi người đều nhìn chúng ta kia, chỗ đông người như vậy không tốt lắm”.

"Xú tiểu tử, chờ ta tái tính sổ!"

Harry dựa đầu vào người Kim Tương Hiền vẫn xem náo nhiệt bên cạnh, thở hổn hển, chờ đợi mình đích Thôi Quyền Hữu làm mặt quỷ. Ngay tại hắn ngoạn đắc bất diệc nhạc hồ đích thời điểm, từ đỉnh đầu truyền đến thanh âm cả đời cậu không thể quên.
"Ha... Harry? Cậu... Cậu  là Harry. James. Potter sao?"

Nghe thấy thanh âm, Harry thân mình chấn động, chậm rãi đem đầu trên vai Kim Tương Hiền nâng lên, đối mặt với đôi mắt đầy kinh ngạc.

"Harry, thật là cậu!" chàng trai ngoại quốc có mái tóc ngắn màu đỏ, mặt lấm tấm tàn nhan dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Harry, trên mặt tràn ngập không dám tin, bên cạnh hắn cô gái kia cũng đồng dạng dùng ánh mắt đánh giá cùng trong ấn tượng không đồng dạng như vậy Harry."Tớ..."

"Ron, đã lâu không gặp, ngươi vẫn đầy sức sống như vậy." Harry ảm đạm cười, theo ghế đứng lên,hướng ba người nói: "Ngượng ngùng, tôi trước xin lỗi không tiếp được một lát."

"Ai, cậu không phải đói bụng sao?" Kim Tương Hiền kéo cánh tay Harry, "Vẫn là ăn xong đi rồi cùng bạn tìm quán cà phê mà nói chuyện, bằng không dạ dày của cậu lại tạo phản."

"Anh, không cần lo lắng, em đi một lát sẽ quay lại, nhất định không để cái kia tạo phản. Bất quá, " Harry nhìn Thôi Quyền Hữu, lại nhìn Kim Tương Hiền, "Hai người giúp em mang đồ ăn xử lý đi, nếu không…”.
"Nếu không cái gì?"
"Cuối tuần khi về nhà,em sẽ mách ba mẹ hai người bắt nạt em."

Harry cười như bắt được trộm, hướng Lý Trí Nhàn gật đầu, liền kéo hai bạn cũ của mình ra khỏi nhà hàng. Tìm một góc yên lặng bên ngoài nhà hàng, Harry dừng bước lại, nhìn đôi nam nữ đi đằng sau mình, trên mặt lộ một cái tươi cười sáng lạn.
"Ron, Hermione!"
Cô gái có mái tóc quăn màu rám nắng, trên mặt đã đầy nước mắt nhào tới ôm chặt lấy bạn tốt.

"Cậu sao có thể, làm sao dám biến mất lâu như vậy, cậu có biết chúng tớ vừa tỉnh dậy phát hiện cậu mất tích, còn tưởng rằng..." Hermione nức nở, năm tháng ở trên người của cô giống như không có để lại bất cứ dấu vết gì, trong mắt Harry, cô vẫn mãi là tiểu thư Gryffindor hoàn mỹ.

"Chính là, Harry, cậu sao có thể làm như vậy?" chàng trai tóc đỏ cũng đi tới, tam giác vàng Gryffindor cùng Kẻ được chọn vĩ đại mất tích sau bảy năm cuối cùng cũng đoàn tụ.

Kích động qua đi, Hermione tiếp nhận khăn tay Ron đưa tới lau lau khóe mắt, sau đó lại tỉ mỉ đánh giá một phen bạn tốt đang đứng trước mắt mình, không phải là nàng đang mơ, mà là người thật. Quần áo tây trang cắt khéo léo, giày da hàng hiệu, còn có đồng hồ trên cổ tay lóe sáng, cùng với di động đang cầm trong tay, chứng tỏ bạn tốt ở đất nước xa lạ sống rất khá.

"Lúc trước vì cái gì rời đi?"

"Bởi vì không muốn lưu lại, hơn nữa tớ cũng mệt mỏi, cần nghỉ ngơi." Harry vỗ vỗ vai Hermione, lại dùng ánh mắt thâm ý nhìn ngón tay cô và Ron, mặt nhẫn dưới ánh nắng lóe sáng."Chúc mừng a, hai người các cậu rốt cục tu thành chính quả."

"Cám ơn cậu, thân ái."

"Harry, cậu không tới hôn lễ là hối hận lớn nhất cả đời chúng tớ."

"Xin lỗi làm các cậu thấy hoang mang, nhưng nếu phải lựa chọn một lần nữa, tớ cũng sẽ làm như vậy." Harry nhẹ trọc mái tóc bạch kim của mình, "Không phải các cậu không tốt, cũng không phải bởi vì những người khác không tốt, chính là nguyên nhân ở mình."

"Là vì Voldemort đã chết."

"Nếu lúc trước tớ không ly khai, có lẽ tớ hiện tại đã trở thành Chúa tể hắc ám thứ hai, bị Thần sáng đuổi giết."

"Sao có thể?" Hermione quát to một tiếng, gắt gao bắt lấy bả vai Harry, "Kingsley không phải loại người như vậy."

"Hắn đương nhiên không phải, nhưng không có nghĩa cấp dưới của hắn sẽ không bàn tán. Kingsley hắn cũng sẽ nghi ngờ, trong chiến tranh tớ cũng đã nhận ra." Harry bình thản, "Tin đồn càng nhiều, sẽ cho rằng đó là sự thật, thời gian lâu, khó bảo đảm hắn không sinh tâm tư, nếu phải chờ đến lúc mọi người xé rách da mặt, không bằng tớ ra đi."

"Harry, cậu thay đổi."

"Thì sao? Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, không ít người sẽ thay đổi đi!"

"Cậu giờ sống tốt không?" Ron một tay ôm Harry, một tay ôm vợ mình, bọn họ ba người đã rất lâu rồi mới cùng tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm

"Tốt lắm a. Tớ khi đó tới Gringotts, rút toàn bộ tiền đổi sang bảng anh, sau đó đi Hàn Quốc."
"Cậu vẫn luôn ở đây?"
"Uh, ở đây học đại học, rồi nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp tớ mở văn phòng, sống rất khá, các cậu không cần…." Lời còn chưa nói hết, di động trong tay vang lên không dứt. Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua, "Uy, Quyền Hữu ca?"

"Đang ở đâu, nói chuyện xong rồi thì chạy trở về ăn cái gì đi, đại ca cậu còn có chuyện muốn nói mà!"

A! Harry vỗ đầu, gặp được Hermione cùng Ron quá vui sướng làm cho cậu quên mất còn có chuyện phải làm.
"Có nghe hay không?"

"Đã biết, em lập tức trở lại." Harry bất đắc dĩ lắc đầu, cúp điện thoại, mới vừa ngẩng đầu liền thấy Ron cùng Hermione mở to mắt đang nhìn mình."Các cậu ở nhà hàng cũng thấy hai nam nhân, đều là anh trai tớ ở đây, bọn họ rất quan tâm, cũng rất yêu thương tớ. Ở đây tớ có thân nhân, có gia đình, cũng có sự nghiệp cuả mình, đây chính là nguyện vọng của tớ."

"Thoạt nhìn cậu thực thỏa mãn cuộc sống bây giờ, thế cô gái xinh đẹp kia là bạn gái câu ah?"

"Đương nhiên không phải, Hermione, cô ấy sắp trở thành chị dâu tớ." Harry rút trong ví một cái danh thiếp đưa cho Hermione, "Còn chưa kịp hỏi các cậu  đến Hàn Quốc làm cái gì? Định ở đây bao lâu?"

"Đi hưởng tuần trăng mật, chúng tớ đêm qua mới đến, đại khái sẽ ở đây hơn mười ngày." Hermione tiếp nhận danh thiếp Harry đưa, cúi đầu vừa thấy, "Văn phòng thám tử. Harry , cậu thực sự?."

"Tùy tiện kiếm miếng ăn thôi! Các cậu lúc nào cũng có thể tới tìm tớ, tớ đưa các cậu đi tham quan một vòng, nơi này so với Anh quốc cũng không ít khu vui chơi. Bất quá hôm nay tớ còn có việc, không đi cùng các cậu được."

"Không quan hệ, chúng tớ cũng ở gần đây." Ron nhức đầu, cầu cứu nhìn về phía Hermione, "Là rượu gì điếm?"

Hermione cũng lắc đầu, lấy trong túi ra danh thiếp khách sạn đưa cho Harry. Harry tiếp nhận vừa thấy cả cười, bọn họ thật đúng là hữu duyên, cho dù không ở nhà hàng gặp gỡ, cũng sẽ ở nới khác đụng phải. Hai người kia chỗ ở kỳ thật cách văn phòng mình cũng không quá xa, muốn gặp mặt cũng rất tiện.

"Ta có thời gian sẽ đi tìm các cậu, bất quá..." Harry lôi kéo hai người"Kính nhờ các cậu, đừng nói cho ai là từng gặp tớ, kể cả cha mẹ cậu, Ron."

"Vì sao?"

"Nếu tớ đã quyết định ly khai Ma pháp giới, sẽ không nên cùng nơi đó có liên hệ, nếu các ngươi không tới nơi này du lịch, tớ nghĩ cả đời sẽ không gặp lại”.

"Harry, cậu thật sự quyết định rồi sao?"

Ba người đi trở về TIMEOUT, Harry lặng lẽ hướng bên trong vừa thấy, Thôi Quyền Hữu nghiêm mặt nhìn mình lom lom.

"Đương nhiên, tớ quyết định cứ như vậy sống hết một đời."

"Như vậy, chúc cậu hạnh phúc!" Hermione kéo cánh tay Ron, "Mau vào đi, chúng tớ đi trước."

Harry gật gật đầu, liền đứng ở trước cửa nhà hàng nhìn hai bạn tốt thân ảnh biến mất ở mờ mịt trong biển người.

[HP đồng nhân]Cách Lâm Đồng Thoại


Giới thiệu [HP đồng nhân]Cách Lâm Đồng Thoại(Đồng thoại Abigail Grimm)


Tác gi: Quan Tâm S B Lon
Th loi: Xuyên không đng nhân Harry Potter.
Couple: Abigail x Voldemort
Nguồn: TTV
Tình trạng edit: mình tìm được nhà bạn Takara bản chuyển ngữ đọc rất dễ hiểu ╭(╯ε╰)╮ 
Chút Spoil thay văn án ◠◡◠

Trích dẫn Gửi bởi piingpoong

Đây là một cái so với Harry Potter càng thêm phấn khích đích thời đại( Bản văn cơ bản tuân tuần nguyên trứ đích thời gian cùng bối cảnh, này văn chậm nhiệt)
lâm tốt đẹp đích cuộc sống nguyên bản hạnh phúc mĩ mãn,
ngày tiêu sái tự tại
vừa cảm giác tỉnh ngủ liền phát hiện thời tiết thay đổi
ô hô ai tai rất nhiều, ôm định-- quý trọng sinh mệnh viễn li diễn viên
chính là đương không hay ho tiến đến đích thời điểm
thân yêu đích, trừ bỏ yêu cùng dũng khí, chúng ta còn có cái gì có thể dựa vào đâu?
--------------------------------------------------------------------------------
Severus Snape
hắn đích thơ ấu là một cái tình yêu bi kịch đích sau di chứng,
hắn đích thiếu niên một cái chua sót đích thanh chanh, toan sáp vừa buồn khổ,
hắn đích thanh niên là một cái hối hận đích ác mộng,
làm cho chúng ta cảm động chính là, bất luận cuộc sống như thế nào sai đợi hắn, hắn vẫn đang dũng cảm mặt đất đúng rồi sinh mệnh
-- sinh mệnh có một loại tuyệt đối, giống chúng ta đích cuộc sống, lạiSnape đích cuộc sống
Tom Riddle & Lord Voldemort
hắn thừa ánh trăng phi hành, ở trong tối ban đêm tìm kiếm sinh mệnh
hắn đứng ở tòa thành đích đỉnh đoan, tao nhã, thần bí, cao quý
đón gió triển khai phía sau hắc thiên nga nhung đích phi phong,
quan sát trầm trầm màn đêm bao phủ hạ đích hết thảy.
Hơi hơi mà cười:I want to cut your head off,would you please close your eyes?
-----------------------------------------------------
bản văn vu chín tháng mười bảy hào khaiVIP, tạ tuyệt chuyển tái, thỉnh trước kia chuyển tái đi văn đích bằng hữu, lập tức san văn, triệt văn, cám ơn duy trì!
Nội dung tiêu ký: Thanh mai trúc mã cường thủ hào đoạt tình có chú ý HP
tìm tòi mấu chốt tự: Diễn viên: Ngải so với cái ngươi. Cách lâm( Lâm tốt đẹp) ┃ xứng giác: Nguyên trứ trung một làm nhân đẳng( Đọc giả đích đoán quá mạnh mẻ lớn) ┃ này nó:HP, tuyển vĩnh
Nx: Truyện này đọc cực hay luôn. Trong số các truyện đồng nhân Harry potter mình đã đọc thì mình kết truyện này nhất. Nữ chính cùng vơi Lord Voldemort. Truyện này miêu tả Lord Voldemort thú vị, phúc hắc, nữ chính thông minh, cá tính. Đáng đọc!

Trích dẫn Gửi bởi luong tieu

Post 1 bài cho truyện bay lên đầu


Đây là một trong những truyện mình thích nhất từ khi đọc truyện ở tangthuvien. Tất nhiên 1 phần cũng vì nam chủ, nữ chủ đều thuộc kiểu mạnh mẽ, thông minh, có phần phúc hắc ;) thì mình đều thích. Nhưng cái chính vẫn là bố cục truyện rất hợp lý và hấp dẫn. Những điểm thích nhất trong truyện:

- Chi tiết bạn nữ chính phải lựa chọn giữa 2 phe, khi bạn đã trót yêu Voldemort mà xuất phát điểm của bạn là ở phe Dumbledore. Có thể dễ dàng tưởng tượng ra sự lựa chọn là 1 công việc gần như impossible nhưng tác giả viết đoạn này có thể nói là rất được (với mình). Theo như anh Voldemort nói thì sự lựa chọn của nữ chủ là trước hết bảo toàn bản thân và gia đình sau đó trong khả năng có thể mới lo cho anh ý . Vì thế mình thấy nữ chủ rất cool, ko theo kiểu gặp khó khăn thì ngồi chờ chết. Đoạn bạn ý tự mình phá án khi bạn bị bắt vào tù càng chứng minh điều đấy. Nói thật đọc xong đoạn này mới thấy tác giả rất giỏi ở chỗ ko nói nữ chủ yy thế này, thế kia mà bằng sự kiện chứng minh tài trí, sự tỉnh táo, tự chủ của bạn ý. Dù bạn ý bị động, bị xếp đặt trong âm mưu kẻ khác nhưng bạn ý phản công thực sự rất đẹp, ko hề làm bản thân ủy khuất tẹo nào . Nếu bạn nào thích nữ chủ mạnh mẽ thì mình strongly recommend ko nên bỏ qua truyện này

- 1 chi tiết nữa mình cũng thích ở truyện này là cách tác giả nhận định tốt xấu. Đoạn này nếu ai thấy phản cảm thì đây cũng chỉ là ý kiến riêng của mình thôi. Trong này Voldemort vẫn là Dark Lord nhưng ko có nghĩa anh là "người xấu" hoặc Dumbledore cũng ko là đại diện chính nghĩa. Tác giả viết nhân vật rất sát nguyên tác và còn sâu sắc hơn khi miêu tả Dumbledore với cả 2 mặt tốt xấu. Ông lợi dụng nữ chủ để tiêu diệt Voldemort, ko thích Tom Riddle, thiên vị nhà Gryffindor, nói chung là giống người hơn so với HP nguyên tác. Còn chuyện Voldemort gây ra chiến tranh thì hoàn toàn biến chất thành giành giật tài nguyên + quyền lực trong thế giới phù thủy. Cái này thì hợp lý hơn vì đây cũng là nguyên nhân của WW1, 2. Chỉ có điều là phương pháp bạn Tom dùng là thằng nào không theo ta thì ta chém :| điển hình bạo lực cách mạng . Nhưng nhìn chung là tác giả đã xây dựng được 1 thế giới phép thuật riêng hay hơn HP (theo mình) và hệ thống nhân vật rất được.

- Chuyện tình cảm của 2 nv chính khá là dễ thương (dù nv chả dễ thương tẹo nào ), cũng có cao trào và tình tiết cảm động. Cảm thấy xúc động nhất là đến tận lúc Voldemort đối diện với cái chết vẫn ko muốn quên đi Abigail, hay như lúc cô đứng trước tòa thừa nhận đã là vợ của Dark Lord :X (dù sự thật này vẫn đang bị che giấu với cả thế giới nhưng cô ko muốn lần nữa làm Tom thất vọng :XXX)


Còn nhiều thứ để nói nữa nhưng thôi ko spoil để mọi người tự đọc và cảm nhận
 

ĐTT Chương 2

CHƯƠNG 2: LẦN ĐẦU GẶP MẶT

Ngồi trên xe Kim Tương Hiền , Harry gọi điện thoại cho Thôi Quyền Hữu, mới biết được đích thức trưa nay mở tiệc gặp mặt chị dâu tương lai. Xuất phát từ lễ phép, cậu cùng Kim Tương Hiền dưới tình huống gấp gáp, vẫn là lái xe đi trung tâm thương mại, mua quà gặp mặt Lý Trí Nhàn tiểu thư.
Hai vị nam nhân bình thường đều thực chú trọng bảo dưỡng làn da, cho nên bọn họ lựa cho Lý Trí Nhàn tiểu thư bộ dưỡng da hàng hiệu, kèm một lọ nước hoa mùi hương độc đáo. Làm Harry nhìn Kim Tương Hiền tỉ mỉ chọn nước hoa, cười đến vui vẻ.
"Cười cái gì? Này không tốt sao?" Kim Tương Hiền thực nghi hoặc nhìn chai nước hoa trên tay, sau đó quay đầu hỏi cô bán hàng, "Lần đầu tiên gặp nữ nhân, này có thất lễ quá không?"
"Sẽ không đích, thưa ngài." Cô bán hàng lộ vẻ tươi cười ngọt ngào, nhìn hai người."Có rất nhiều khách hàng nữ thích loại nước hoa này, bởi vì mùi của nó ngọt ngào và thơm ngát”.
"Phiền cô giúp tôi gói lại, cám ơn." Quay sang, hung tợn trừng mắt Harry, "Xú tiểu tử, cười cái gì? Có cái gì buồn cười hả?"
"Em... Em chỉ.. thấy bộ dáng anh khi cầm chai nước hoa thật buồn cười." Harry cười đến đau bụng, bất quá nhìn đến Kim Tương Hiền nắm chặt nắm tay, cậu cũng đành phải thu liễm tươi cười. Nếu đem hắn làm cho nóng nảy cũng thật không phải đùa, trúng một quyền của Kim Tương Hiền, Harry cảm thấy mình nhất định biến thành phế nhân. Đừng nhìn cái tên kia ở mặt ngoài nhã nhặn, đánh nhau cũng là cao thủ, còn nhớ hồi còn đi học, hắn từng á quân thế giới."Tốt lắm, ca, ta biết sai lầm rồi, sẽ không tái cười ngươi."
"Biết là tốt rồi." Kim Tương Hiền thu hồi nắm tay, hướng hắn huy một chút lúc sau, hắc đạo Đại ca lại biến thành bộ dáng tao nhã đích quý công tử.
"Đi thôi, Quyền Hữu cũng sốt ruột chờ."
Hai người mang theo lễ vật ra khỏi trung tâm thương mại. Bởi vì Thôi Quyền Hữu đặt nhà hàng cách trung tâm thương mại không xa, cho nên hai người quyết định đem xe ném ở bãi đỗ xe đi bộ tới, coi như tiện thể vận động. Dọc theo đám đông trên đường, hai người vừa đi vừa trò chuyện vu án.
Từ miệng Kim Tương Hiền biết được, án tử phát sinh trước rạng sáng hai giờ đồng hồ, địa điểm tại một công trường đang thi công gần khu Gangnam. Ban đêm trong lúc đang đào móng, công nhân vô ý đào ra một khối thi thể không đầu, đem hắn dọa chết khiếp. Tiếng thét chói tai đưa tới bảo vệ công trường, lúc này mới báo cảnh sát. Trải qua pháp y bước đầu giám định, người chết là nam, có tiền sử nghiện hút, thời gian tử vong khoảng 36 tiếng, hơn nữa trước khi chết còn có dấu vết ẩu đả. Chính là người chết không có đầu, tìm toàn bộ công trường cũng không thấy. Khu đất thuộc sở hữu của Tống thị, người phụ trách tự nhiên được mời lên cảnh cục hỗ trợ, kia cũng bất quá sơ qua, hiểu biết tình huống thôi, đối với manh mối phá án một chút trợ giúp cũng không có.
"Không có?" Harry mặt nhăn nhíu mày, "Đến giờ còn chưa giám định được thân phận người chết sao?"
"Đúng vậy, trước mắt còn đang điều tra." Nhắc tới án tử, Kim Tương Hiền lại trở nên hữu khí vô lực."Không phải cảnh viên không ra sức, giống như có người âm thân gây trở ngại tụi anh điều tra, luôn tra được một nửa manh mối, vô duyên vô cớ đứt đoạn."
"Trên người của hắn có vật gì không?"
"Chỉ có một cái ví da rỗng, còn không có dấu vân tay, thực rõ ràng là không muốn chúng ta tra ra. Hơn nữa..."
"Cái gì? Để làm chi ấp a ấp úng vậy?" Harry nghi hoặc nhìn anh một cái, phát hiện thần sắc của anh có điểm không đúng, "Chẳng lẽ anh hoài nghi cái gì.."
"Đương nhiên, là phía trên cũng hoài nghi bọn chúng. Bọn chúng cũng không phải cái dạng lương thiện gì, nhưng mỗi lần đều tóm không được sơ hở của bọn họ, không có biện pháp một lưới bắt hết."
"Tìm Kim bá bá giúp hỗ trợ, nói không chừng có thể tra được cái gì !"
"Thôi đi, lão nhân đối với việc anh từ chối kế thừa sản nghiệp, chạy đến làm kiểm sát viên đã rất bất mãn, trở về tìm hắn anh còn có thể có trái cây ngon ăn sao?"
"Nhưng này rõ ràng.." Harry cũng thấy khó, nghĩ muốn giúp lại sợ tự chuốc họa vào thân, không tiếp nói nữa, thực xin lỗi hai anh trai trước nay luôn chiếu cố mình.
"Ai, cố tình chống đối cái gì, còn tìm đến trên người ta, phỏng chừng anh đời này đều trốn không thoát, còn không bằng lúc trước lời lão nhân gia, ngoan ngoãn ở nhà làm đại thiếu gia tội gì hiện tại mang vạ vào người."
"Xem ra anh là bị buộc tới đường cùng." Harry vỗ vỗ bả vai Kim Tương Hiền, "Bằng không cũng sẽ không tới tìm em, huynh đệ gặp nạn chính mình lại tránh ở một bên hưởng hạnh phúc, loại chuyện này em không làm được, án tử này em nhận, nhớ đem tư liệu chuyển qua cho em."
"Thật sự? Thân ái, cậu thật tốt quá, đến cho anh hôn một cái”.
"Cút!"
"Giá bao nhiêu?"
"Thân là anh em tốt, em sẽ không làm khó anh cũng sẽ không mệt chính mình, chờ em xem xong tư liệu rồi nói sau. Nếu thật là... Như vậy cũng đừng trách em công phu sư tử ngoạm, đó cũng là dùng mệnh mình đổi tiền mà!"
"Anh biết, tự nhiên sẽ không ít của cậu, cần trang bị anh cũng sẽ thay cậu chuẩn bị."
"Tương Hiền ca, em không thể không nói, anh đang ở trên đường"
"Xú tiểu tử!"
Hai người cãi nhau ầm ĩ trên đường không sai biệt lắm 20 phút sau, rốt cục đi tới nhà hàng tên là "TIMEOUT", còn chưa tiến vào liền nhìn đến Thôi Quyền Hữu cùng một nữ nhân xinh đẹp ngồi bên cửa sổ vẫy tay với bọn họ.
"Diện mạo quả thật rất được, nhưng đứng ở bên Quyền Hữu ca liền có vẻ có chút hoa dung thất sắc." Harry nhỏ giọng nói thầm, "Thật không biết nàng nghĩ thế nào."
"Nữ nhân si tình, hi vọng bọn họ không đi vào đường cũ a!" Kim Tương Hiền cảm thán một câu, lôi kéo Harry hướng trong phòng ăn đi tới."Ngượng ngùng, chúng ta đến muộn."
"Ba phút bốn mươi giây."
Thôi Quyền Hữu, luật sư phụ trách án hình sự của Đoàn luật sư Đông Phương, cùng Kim Tương Hiền giống nhau, là huynh đệ cùng phòng với Harry. Bọn họ ba người, Thôi Quyền Hữu đứng thứ hai, bất quá cậu cho tới bây giờ không có gọi Kim Tương Hiền Đại ca. Harry thường gọi "Đại ca ", "Nhị ca" kêu cái không ngừng. Hai người này có bộ mặt khiến toàn bộ nữ nhân phải ghen tỵ, lên đại học thời điểm ngồi tán gẫu, mọi người gọi phòng bọn họ là phòng mỹ nhân đại học luật, người ở bên trong một người thì xinh đẹp, một người so với người kia còn kiều diễm hơn. Tuy rằng trong mắt nữ nhân, Thôi Quyền Hữu tính cách khá nam tính, trong ánh mắt cho tới bây giờ không nhiễm một hạt bụi. Harry đối này từng có bình luận qua, vẻ đẹp của đàn ông Hàn Quốc được thể hiện trên người nhị ca vô cùng nhuần nhuyễn.
"Hôm nay coi như không cùng các người so đo."
"Vâng vâng, ngài đại nhân đại lượng, thỉnh không cần cùng chúng tiểu nhân chấp nhặt." Kim Tương Hiền cùng Harry cúi đầu khom lưng ngồi đối diện với hai người, "Giới thiệu một chút đi, Quyền Hữu ca."
"Này là bạn gái của anh Lý Trí Nhàn, Trí Nhàn, vị này chính là Harry. James. Potter, người Anh, hiện tại sống ở Hàn Quốc." Thôi Quyền Hữu chỉa chỉa Harry, "Không cần xem hắn, đây chính là đại thám tử lừng danh!"

"Xin chào, tôi là Lý Trí Nhàn, rất vui được gặp cậu."
"Xin chào, tôi là Harry. James. Potter, lần đầu gặp mặt, thỉnh chỉ giáo nhiều."
"Tiếng hàn của cậu rất tốt."
"Cám ơn." Harry vuốt cằm, Lý Trí Nhàn cho người ta thấy một loại hào phóng, cảm giác tao nhã đoan trang, không giống các cô gái mạnh mẽ thời nay, làm cho người ta đã gặp qua là không quên được. Hơn nữa cậu thấy trong mắt cô gái này có thể thấy được đối Thôi Quyền Hữu là một lòng say mê, Harry thiệt tình hy vọng Thôi Quyền Hữu có thể hảo hảo đối đãi nàng, mặc dù hắn biết Nhị ca kết hôn mục đích cũng không đơn thuần, nhưng hắn tin tưởng, Lý Trí Nhàn mặc dù xuất thân là Đại tiểu thư, cũng sẽ không loại kiêu ngạo, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, nàng nếu đã định người nam nhân này, liền nhất định sẽ có biện pháp thu phục hắn. Harry ảm đạm cười, đưa lên lễ vật của mình."Có chút quà gặp mặt, xin Trí Nhàn tiểu thư nhận lấy."
"Này..." Lý Trí Nhàn do dự đưa mắt nhìn gói quà, nhận cũng không được, mà không nhận cũng không xong.
"Nhận lấy đi, em coi như là hắn hiếu kính chị dâu tương lai, không cần khó xử." Thôi Quyền Hữu đi ra đánh cái giảng hòa, vẫn là trừng mắt nhìn Harry liếc mắt một cái, ý là nói hắn không có việc gì đưa cái gì lễ, làm cho nữ nhân người ta xấu hổ.
Harry chớp mắt, thè lưỡi, lui vào ghế dựa hướng Thôi Quyền Hữu làm mặt quỷ, bộ dáng đáng yêu chọc cho Lý Trí Nhàn che miệng cười không ngừng.
"Mỹ nam tử bên cạnh Harry là Kim Tương Hiền, hiện đang làm kiểm sát viên- viện kiểm sát."
"Chào em dâu, thỉnh về sau phải trân trọng Quyền Hữu của chúng ta, nếu hắn khi dễ ngươi, có thể tới tìm ta cùng Harry hỗ trợ." Kim Tương Hiền vừa nói, cũng đưa lễ vật của mình.
"Ta nói hai người các ngươi hôm nay có chuyện gì a?" Thôi Quyền Hữu vẻ mặt bất đắc dĩ địa nhìn bạn gái xuất phát từ lễ phép đem lễ vật thu được mở ra, nhìn đến bên trong gì đó lại nhịn không được thở dài.
"Lần đầu tiên gặp mặt chị dâu tương lại, lễ vật tự nhiên phải có." Harry vẻ mặt cười xấu xa nhìn Thôi Quyền Hữu, "Vẫn là cảm thấy được nhị ca mời chúng ta ăn cơm, chúng ta lại không đưa ngươi đồ vật này nọ, trong lòng không thống khoái?"
"Harry, vài ngày không thấy, miệng của ngươi càng lợi hại. Nếu lợi hại như vậy, vì cái gì lúc trước không đi làm luật sư?"
"Quá nhiều quy tắc, em không thích." Harry không nghĩ tái tiếp tục đề tài này, sờ sờ bụng của mình, "em đói bụng, muốn ăn cơm."
"Đã biết, thối tiểu quỷ, gặp được chính mình không thích nghe liền lảng tránh, nhiều năm như vậy đều không có thay đổi."

Thôi Quyền Hữu đối với tính tình em trai vẫn thực bất đắc dĩ, thời gian ở trường, hắn cùng Kim Tương Hiền cũng đã biết Harry rất sớm không có cha mẹ, ở với dì dượng, cuộc sống cũng không quá thư thái. Nhưng bọn họ với chuyện của Harry cũng chỉ biết vậy, về phần chuyện gì xảy ra với hắn, vì cái gì một người phiêu bạc tới một quốc gia xa lạ, Harry luôn bày ra vẻ mặt không muốn nói tới, làm anh trai tri kỷ cũng không muốn ép hỏi, chính là chỉ mình có khả năng sủng tiểu quỷ đáng yêu này. Mà Kim, Thôi(Choi) trưởng bối hai nhà một lần ở lễ hội trường, nhìn đến con nhà mình ở cùng với một tiểu tử ngoại quốc rất đáng yêu, sau lại nghe được thân thế bi thảm của cậu bé, lại thích vô cùng, liền nhận làm nghĩa tử, hận không thể đưa hắn đích hộ tịch tiến vào gia phả của gia tộc.
"Anh tự tiện làm chủ rồi, Anh cùng Trí Nhàn ăn cơm hải sản Tây Ban Nha, Harry thì bò bít tết, Tương Hiền là món Italy, không biết đúng khẩu vị hai người không"
"Cám ơn anh hai, thực phù hợp khẩu vị của em."
"Đúng rồi, ba mẹ muốn gặp hai người, kêu các cậu cuối tuần về nhà ăn cơm" Thôi Quyền Hữu kêu nhân viên tạp vụ bưng lên đồ uống đặt ở trước mặt Harry cùng Kim Tương Hiền , "Chậc chậc sách, thật không biết ta có phải hay không là con trai ruột của bọn họ”.
"Nếu không có chuyện gì phát sinh, tụi em sẽ trở về, anh hai. Anh không cần phải ăn dấm chua của tụi em, anh có biết tụi em phi thường phi thường yêu anh a!"

Harry cười yếu ớt, nhấp một ngụm cà phê bắt đầu đánh giá xung quanh. Khi mắt của cậu dừng lại một bàn trong góc nhà hàng, thân mình lại không tự giác cứng ngắc.
 
Download this Blogger Template From Coolbthemes.com