ĐTT Tiết tử + Chương 1

Tiết tử
Cậu cảm thấy thân thể mình không cử động được, hai chân vô lực nằm trên cỏ, trong tay nắm đũa phép, lẳng lặng nhìn nam nhân có đôi mắt đỏ tươi đối diện.
"Avada Kedavra!"
"Expelliarmus!"
Hai luồng sáng đỏ cùng xanh biếc đụng vào nhau, chiếu sáng toàn bộ không gian âm u.
Harry mở choàng mắt, nhìn trần nhà màu lam, rồi lại nhìn bài trí quanh phòng, mới biết được vừa mới kia bất quá là một cái mộng mà thôi. Xốc chăn đi xuống giường, tùy tay mặc áo choàng, Harry rời phòng ngủ đi xuống lâu, đến phòng bếp rót cho mình một cốc cà phê, đứng bên cửa sổ phòng khách, lẳng lặng  nhìn bóng đêm bên ngoài.
CHƯƠNG 1: KẺ ĐƯỢC CHỌN THAY HÌNH ĐỔI DẠNG

Myeong-dong, một con phố náo nhiệt nhất Seoul, nơi này là trung tâm thời trang, là thiên đường mua sắm của giới trẻ. Nếu may mắn còn có thể gặp được thần tượng, hoàng tử bạch mã trong mộng, thậm chí có thể nhận được chữ ký và chụp ảnh làm kỷ niệm.
Kim Sang Hyun lái chiếc SUV của mình xuyên qua đám đông, dừng lại trước một tòa nhà bốn tầng trên phố Myeong-dong. Hắn không phải đến tìm minh tinh, cũng không phải đến mua sắm ăn cơm, mục đích của chuyến đi lần này là một lần gặp được đại thám tử thần bí nhất Hàn Quốc —— đại thám tử  Potter.

Nói ra thật buồn cười, vị đại thám tử thần bí này cùng hắn nhưng thật ra có quan hệ sâu xa. Hai người đều học thạc sĩ đại học luật, là bạn tốt cùng ký túc xá. Kết quả sau khi tốt nghiệp, một người tới viện kiểm sát làm kiểm sát trưởng, một người mở văn phòng thám tử tư kiếm cơm. Kim Sang Hyun thời điểm biết bạn tốt của mình trở thành thám tử, biểu tình có chút bất đắc dĩ. Kỳ thật hắn biết rõ ước vọng ban đầu của Harry, cũng là hy vọng có thể giống chính mình trở thành kiểm sát trưởng, chỉ là bởi vì vấn đề quốc tích, ý tưởng của hắn đã bị bóp từ trong trứng.
"Kim kiểm sát trưởng, ngài đã tới!" Trước cửa văn phòng, tiếng cô gái nhiệt tình tiếp đón, kéo Kim Sang Hyun đang miên man suy nghĩ trở về.
"Trinh Thục tiểu thư, đã lâu không gặp."
"Thật lâu không thấy, Kim kiểm sát trưởng."
"Ông chủ của cô có đây không?"
"Ông chủ đang ở chờ ngài mà!" Trinh Thục tiểu thư nhẹ nhàng gõ cửa, "Ngài Potter , Kim kiểm sát trưởng đến đây."
"Mời hắn vào."
Từ trong phòng truyền tới một giọng nam thanh thúy rất êm tai, Kim Sang Hyun hướng về phía Trinh Thục tiểu thư cười gật gật đầu, liền đẩy cửa đi vào. Vừa vào cửa, hắn liền nhìn đến bạn tốt của mình đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài không biết suy nghĩ cái gì. Bóng lưng gầy yếu vào giờ khắc này nhìn qua thật thê lương, cô đơn, bất lực, làm cho Kim Sang Hyun có một loại xúc động không rõ ràng.
"Đã lâu không gặp, không phát hiện cậu cũng trở nên đa sầu đa cảm như thế" Kim Sang Hyun tựa lưng tường cạnh cửa, cố ý dùng ngữ khí trêu đùa để che dấu nội tâm chân thật đầy bi thương."Mùa xuân đã qua, trời thu còn chưa có đến, thương thế của cậu lại từ chỗ nào mà đến?"
"Con mắt nào của cậu thấy tớ bi thương hả?" nam nhân bên cửa sổ quay người lai, một đôi mắt xanh biếc cười tủm tỉm nhìn kiểm sát trưởng đang tựa lưng vào tường."Sang Hyun ca tới tìm tớ, chính là vì tham thảo vấn đề này? Tớ nghe nói kiểm sát viên các cậu gần đây bề bộn nhiều việc? Như thế nào còn bớt chút thời gian tới tìm tớ nói chuyện phiếm? Vẫn là nói bởi vì công tác của cậu không tiếp thu thực, Sếp của cậu đem cậu sa thải rồi?"
"Nha! Cậu, thật sự là!"
"Được rồi, tớ chỉ đùa thôi, tức giận cái gì? Ngồi đi!" Harry. James. Potter chỉ chỉ chiếc ghế trước bàn làm việc của mình, "Tới tìm tớ rốt cuộc vì cái gì? Nghe khẩu khí trong điện thoại của cậu không tốt lắm, có phải hay không bởi vì vụ án mạng không đầu náo nhiệt gần đây”.
"Đúng vậy, cậu nói mệnh tớ thật khổ, mới vừa bắt tay điều tra án tử một hai ngày, cấp trên lại vứt tới một khúc xương khó gặm, tớ xem bọn hắn là cố ý muốn nhìn tớ bị chê cười." Kim Sang Hyun nhắc tới án tử liền một trận phiền muộn, "Cậu có biết, cạnh tranh trong văn phòng vô cùng khắc nghiệt”.
"Cậu không phải cũng thích sao?" Harry thản nhiên mỉm cười
"Ta đến không phải cho cậu châm chọc tớ." Kim Sang Hyun lắc đầu, "Tới giúp tớ di! Lấy năng lực của cậu với tớ, phá án tử  này hẳn là dư dả."
"Giúp cậu cái gì?" Harry thu lại tươi cười, hung hăng trừng mắt, "Sang Hyun ca, trạc người ta vết sẹo thực có ý tứ sao? Cậu đừng quên viện kiểm sát lúc trước cũng bởi vì tớ là người ngoại quốc, cho nên mới cự tuyệt tớ. Mặt mũi bọn họ thế nào đến nay tớ còn nhớ rõ , cậu bây giờ còn muốn tớ đi dán mông vào người ta sao?"
"Ôi, cậu đừng có gấp, tớ không phải có ý này. Ta chỉ là muốn cậu đơn thuần đến hỗ trợ, xem như nhân viên ngoài biên chế, mà không phải chính thức. Thù lao tớ sẽ dựa theo yêu cầu của cậu, phương diện này tớ đã viết báo cáo đệ lên rồi, chờ bọn hắn hồi âm." Kim Sang Hyun hừ lạnh một tiếng, "Bọn họ nhất định sẽ đồng ý."
"Vì cái gì? Thực khó giải quyết sao?"
"Cậu biết nơi nào tìm thấy thi thể chứ?"
"uh." Harry nhẹ nhàng gật đầu, "địa bàn Tống thị, càng xác thực một chút, thị mị hoặc đích địa bàn. Nghe nói, gia chủ hiện tại Tống Mỹ Thiện của Tống thị, thời gian trước mới về Mỹ. Đây không phải là nữ nhân dễ đối phó…lướt qua người trên đường hẳn là có đủ thủ đoạn độc ác, nơi này..." Điểm điểm đầu óc của mình, "Thông minh  đến mất mạng, bằng  không sao có thể đem đám người FBI đùa giỡn”.
"Nói rất đúng a, đây là một khối khoai lang nóng phỏng tay, ai cũng không muốn liền ném tới chỗ cửa tớ." Kim Sang Hyun hừ lạnh một tiếng, "Án này ngươi phải làm, phá không được chứng tỏ ngươi không có năng lực, nếu không chính mình đưa đơn từ chức, nếu không thì chờ cấp trên đá ra khỏi viện kiểm sát, tóm lại tiến thoái lưỡng nan a~!”
"Cảnh sát Interpol hỗ trợ cậu, vậy còn Phòng Cảnh Sát Điều Tra Tội Phạm Gangnam thì sao?"
"Bọn họ không đem án tử này chuyển tới tổ trọng án, chỉ phái nhân viên cảnh sát tới hỗ trợ.”
"Không đem mạng người làm hồi sự sao? Cùng người Tống gia đấu, đội cảnh sát còn trông nom cái gì!" Harry vươn tay ra, nhìn Kim Sang Hyun."Mang  đến!"
"Muốn cái gì?"
"Tư liệu a!" Harry nhăn mặt nhíu mày, "Ca như thế nào ngu ngốc như vậy, không phải nói muốn tìm tớ hỗ trợ sao? Tớ cái gì cũng không biết như thế nào giúp cậu a! Chẳng lẽ phải giống vừa rồi nói không chủ định, một đám hỏi tới thì làm sao?"
"Nha! Ngươi này Xú tiểu tử, như thế nào cùng ca ca nói chuyện mà? Ta là ca a, ta là ca!"
Kim Sang Hyun giơ tay lên làm bộ muốn đánh vô mặt, bị Harry cười hì hì ngăn cản.
"A, tốt lắm, tốt lắm, tớ biết, cậu là ca!"
"Xú tiểu tử! Đi thôi, ca ca mời ngươi đi ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
"Không sợ  khó tiêu ah?"
Harry đột nhiên nhớ tới thời gian ở trường, cậu cùng Kim Sang Hyun, còn một người nữ, hiện tại là luật sư ChoiWoo, ba người hào hứng mà đi nghe giảng chương trình học của viện pháp y. Khi bọn họ đi ra trên người tràn ngập mùi formol phòng giải phẫu, làm hại bọn họ ba thẳng đến hiện tại đều không muốn bước vào cửa bệnh viện nửa bước, trừ phi dưới tình huống bất đắc dĩ. Theo chương trình học chậm rãi xâm nhập, cái mùi kia theo bọn họ càng thêm kinh khủng. Harry còn nhớ rõ khóa học kia, Giáo sư không biết từ nơi này lấy ra một khối thi thể cháy đen, nhìn xem khiến dịch dạ dày bọn họ dâng lên, hảo mấy tháng cũng chưa dám đi trường học phụ cận ăn thịt nướng cải thiện thức ăn. Bọn họ sợ vừa nhìn thấy thịt nướng thực chất là thịt ba chỉ, sẽ liên tưởng đến Giáo sư giải phẫu đặt trên bàn khối thi thể đen tuyền.
"Đừng lo lắng, không kinh khủng như vậy, ít nhất chúng ta chưa từng thấy qua như vậy,không làm người ta khó có thể nuốt xuống." Kim Sang Hyun nhìn đến Harry nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch không biết là buồn cười, "Hơn nữa, mời khách cũng không phải tớ, cậu nếu không đi, tớ chính là không có biện pháp cùng Woo chiêu đãi,cho nên."
"ChoiWoo ca?" Harry khó hiểu hỏi lại, "Cậu ấy mời khách vì cái gì không chính mình nói với tớ, ngược lại phải phiền toái cậu sao?"
"Cái tên kia so với ta còn bận hơn, mặc kệ người nào có án hắn đều nhận, cùng cái máy kiếm tiền giống nhau. Nếu không phải hôm trước tình cờ gặp, hắn nói có khi phải mời chúng ta ăn cơm, tớ cũng không liên lạc được. Hai người các cậu đều là đại nhân vật, gặp mặt còn phải hẹn trước." Kim Sang Hyun ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, "Đi thôi, thời gian không sai biệt lắm. Nếu bị trễ, cậu ấy lại làu bàu vô nghĩa”.
"Đã biết, ChoiWoo ca mời khách tớ khẳng định sẽ không cự tuyệt, lâu không thấy mặt, ta phi thường nghĩ muốn cùng hắn ăn cơm." Harry cười cười, cầm lấy điện thoại di động của mình cùng áo khoác liền hướng ngoài cửa đi."Đúng rồi, cậu ấy mời khách, có chuyện gì vui sao?"
"Sao hỏi vậy?"
"Người yêu tiền như mạng, đột nhiên phải cát thịt thỉnh huynh đệ của mình ăn cơm, đương nhiên là đã xảy ra sự tình tốt a. Nếu như là không tốt sự tình, hẳn là mời chúng ta đi uống rượu mới đúng."

"Đầu của cậu vẫn khôn khéo như vậy, vận hành tốc độ vẫn là nhanh như vậy! Nghe nói là muốn đính hôn." Kim Sang Hyun lắc đầu, "Cùng Sếp của cậu ấy”.
"Đính... Đính hôn?" Harry đứng ở cửa phòng làm việc bất động, chớp chớp đôi mắt xanh lá nhìn Kim Sang Hyun.
"UH, đính hôn."
"Có điểm làm cho tớ kinh ngạc, bất quá đính hôn cũng không có gì không tốt, nhưng mặt cậu sao lại có biểu hiện đó? Không phải hai người kì thật... Ân?"
"Nói bậy bạ gì đó !" Kim Sang Hyun vỗ vai cậu, "Không  đứng đắn!"
"Đến tột cùng là dạng nữ nhân nào dám gả cho ChoiWoo ca, ta thật sự muốn gặp một lần”.
"Đúng thế, tớ cũng muốn gặp cô gái dũng cảm đó, dám đứng ở bên người ChoiWoo,cũng không sợ bị kéo xuống đi." Kim Sang Hyun lắc đầu, "Bạn gái trước kia của cậu ấy đều vì cái mặt hại nước hại dân của cậu ấy mà đòi chia tay”.
"Nói thật, tớ không nghĩ cậu ấy kết hôn sớm như vậy."
"Cô gái kia hai tháng trước ở buổi liên hoan công ty đối với cậu ấy nhất kiến chung tình, không phải cậu ấy thì không lấy chồng, mỗi ngày đều đi theo. ChoiWoo lại không giống cậu chính mình làm ông chủ, đang ở dưới hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, đành phải đồng ý cái hôn sự này. Chiếu lời của cậu ấy chính là, cưới vị đại tiểu thư này, cũng có thể ít đi mười năm phấn đầu, sớm ngày lên làm đại luật sư."
"Nhân các hữu chí, đây là lựa chọn của cậu ấy, mặc dù chúng ta bạn thân, cũng không quyền nhúng tay vào." Harry đột nhiên xấu xa cười, "Tớ trước tiên phải cùng hắn chào hỏi, nếu bà chị ngày nào đó tới tìm tớ điều tra hắn ngoại tình, ta nhất định sẽ cấp bà chị cái chiết khấu, sẽ không công phu sư tử ngoạm."
"Xú tiểu tử!"
"Đúng rồi, hôm nay là không phải phải cùng bà chị gặp mặt a? Chúng ta vẫn là chuẩn bị cái lễ vật đi?"

"Đại khái cách nơi này không xa lắm, lát chúng ta qua là biết."
Hai người nói nói cười cười đi ra cửa, nhìn đến Trinh Thục tiểu thư đang ở bận rộn, Harry dừng bước lại cùng nàng nói: "Trinh Thục tiểu thư, ta muốn cùng Kim kiểm sát trưởng đi ăn cơm, cô giúp tôi hủy tất cả buổi hẹn chiều nay."
"Vâng, ngài Potter."
"Như vậy, làm phiền cô, cần tôi cho người mang cơm trưa tới không?"
"Hai vị muốn đi đâu ăn cơm a?" Trinh Thục tiểu thư che miệng cười, "Nếu các ngài muốn đi nhà hàng Bobtols, thỉnh nhất định phải giúp ta đóng gói một phần cơm a!"
"Bobtols?" Kim Sang Hyun tò mò nhìn nàng, "Vì cái gì Trinh Thục tiểu thư cũng muốn đi chỗ đó ? Nhà bọn họ đồ ăn thật ngon sao?"
"Ha hả, bởi vì đó là nhà hàng trong mộng của các đôi tình nhân a!"
"Sang Hyun ca, cậu có biết nhà hàng đó không?" Harry mặt mang mỉm cười nhìn Kim Sang Hyun, "Nàng trên cơ bản mỗi ngày đều đã ở trước mặt ta nhắc qua vài lần, nói nhất định phải đi Bobtols ăn cơm một lần, ta cũng đáp ứng mời nàng đi. Đáng tiếc, một lần đều không có đi thành, mỗi lần chuẩn bị đi đều bị chuyện tình khác quấy nhiễu.(từ đây sẽ đổi tên nhân vật như QT J) lười gõ quá)
"Cùng Nghiên cũng là mỗi ngày ở bên tai tớ nói, nói đến lỗ tai tớ đều nhanh khởi tử, tự nhiên là biết. Chậc chậc, thần tượng đích lực lượng a, thị vô cùng đích. Chẳng qua không nghĩ tới chỗ cậu cũng có một, nếu không tớ nhất định sẽ giới thiệu hai người các nàng với nhau, đỡ phải các nàng luôn phiền chúng ta." Kim Tương Hiền lắc đầu, hướng về phía Trinh Thục tiểu thư khoát tay, "Ngượng ngùng, cho cô thất vọng rồi, bất quá tôi sẽ bảo Harry mang bít tết về cho cô.”

"Như vậy liền cám ơn ngài, Kim kiểm sát trưởng." Trinh Thục tiểu thư hướng hai người cúi đầu, nhìn theo bọn họ rời đi văn phòng."Thỉnh hai vị cẩn thận đi thong thả."

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Download this Blogger Template From Coolbthemes.com